BoNongMongDo

AFIC - A freedom I can -> Nhật ký Châu Phi

AFIC - A freedom I can ( đọc tắt là Africa )

Đây sẽ là chuỗi những bài viết về quãng thời gian 2 năm sắp tới ở Châu Phi của Thuận.
Hi vọng rằng đây sẽ là một khởi đầu tốt và Thuận cũng sẽ lại có thể viết trở lại, thường xuyên hơn một chút. Các bài viết sẽ chủ yếu bằng tiếng Việt, và thỉnh thoảng bằng tiếng Anh và Pháp vì mình cũng muốn viết nhiều hơn bằng mấy ngôn ngữ đó để luyện tập.

Vậy là còn một tuần nữa sẽ bay sang một đất nước hoàn toàn xa lạ và ở một châu lục khác nơi vẫn còn nhiều và rất nhiều đói nghèo, chiến tranh, bệnh tật. Đó không chắc sẽ là những trải nghiệm êm đềm nhưng mình đã lựa chọn và cho dù thế nào, mình cũng vẫn luôn có một niềm tin mạnh mẽ, rằng luôn có những điều bất ngờ tuyệt đẹp đang chờ đón phía trước.

Bạn bè người thân đều đã được thông báo về chuyến đi này. Và những trang nhật ký này cũng sẽ là những thông tin cập nhật nhất về tình hình của mình ở bên đó cho mọi người yên tâm.

Có một cô gái cũng đang chờ đợi và mình sẽ nhớ cô ấy rất nhiều. Sự chờ đợi và hi vọng của cô ấy sẽ là động lực to lớn để mình vượt qua những khó khăn trước mắt, cả về thể chất và tinh thần. Chúng mình có một kế hoạch nho nhỏ, và mình tin kế hoạch đó sẽ được thực hiện. Mình có một niềm tin lớn.

Bản thân cũng có những kế hoạch và cũng sẽ được liệt kê ra đây nhằm nhắc nhở mình:
* J2J-ITyes
* Wmaster-smallF
* SSK-YouKnowLimits

Mong chờ vào sự xuất chúng của tôi ơi.
READMORE
 

XV2012-Day22- Hà Nội ngày trở về

 Ngày trở về không đẹp như mơ. Một ngày trở về tồi tệ, và tôi sẽ chỉ nói vắn tắt mà thôi.
            Đường quốc lộ 1A về Hà Nội đang làm, bụi bay mù mịt. Áo của tôi bám một lớp trắng xóa. Không hiểu họ nghĩ sao mà làm cả một đoàn dài như vậy cùng một lúc, cả trăm cây chứ ít gì. Có những đoạn thì xấu kinh khủng, có lẽ mặc nhiên là vậy, ở miền Bắc này.
READMORE
 

XV2012-Day21- Chạy một mạch về Vinh City

Sớm đi lễ nhà thờ xong, tôi gói ghém đồ đạc và lên đường, với sự lưu luyến bâng khuâng cùng các anh em. 11h tôi khởi hành, đích đến là Vinh.
Trời lạnh và âm u không sắc nắng, suốt cho đến khi về Vinh. May hôm qua mua đôi găng tay len không thì còn lạnh nữa. Trời đã lạnh, đi đường còn bị gió quất. Tôi phải thờ phì phò cho ấm một chút, hai bàn tay rất nhanh bị tê và cóng.
READMORE
 

XV2012-Day20- Xuân Đồi Vọng Cảnh

Sớm nay trời trở lạnh sau một đêm mưa. Thời tiết đổi đột ngột ngỡ ngàng. Đây có lẽ là cái rét cuối mùa, để chuẩn bị bước qua mùa hè nhiều nắng. 8h30 RBB qua đón tôi đi chơi. Kế hoạch sáng nay đã được lên rồi, nhưng trước hết là đi ăn sáng cái đã.
READMORE
 

XV2012-Day19 – Phá Tam Giang, biển Thuận An

Sớm nay tính dậy sớm để canh me cảnh nữ sinh mặc áo dài đi học trước cổng trường Hai Bà Trưng. Nhưng mặc dù dậy rất sớm, lại gật gà gật gù đến muộn, rồi còn giặt đồ phơi cho khỏi phí cái nắng Huế vài hôm nay, nên sẽ dành lại điều đó vào hôm khác. 9h sau khi giặt đồ, tôi lên mạng vào phuot.vn tìm lại thông tin của Rùa Bé Bự liên lạc nhờ làm hướng dẫn viên. 
READMORE
 

XV2012-Day18- Mưa Huế có buồn?


Tôi vẫn chưa biết, mưa Huế buồn thật sự đến thế nào. Tôi đến Huế giữa trưa và mưa thì không có, chỉ có nắng đón tôi thôi.
9h tôi rời Đà Nẵng. Ở nhà chẳng còn ai, tôi cũng chẳng chính thức chào ai cả, hơi có lỗi chút xíu, nhưng đi là đi thôi. Tôi men theo biển, qua vịnh Kim Liên hướng đèo Hải Vân thẳng tiến. tìm hoài không thấy cái bảng chỉ dẫn đèo Hải Vân để chụp ảnh. Xa xa đã thấy mây phủ đỉnh đèo rồi, y như một bài hát: “ đi dọc Việt Nam theo bánh xe hòn – đa, qua đèo Hải Vân mây bay đỉnh núi, v.v….”. Đèo không quá dài như tôi nghĩ ban đầu. Đường lên đèo cũng không quá khó khăn, xe du lịch và xe tải đi lại tấp nập. Đường lên đèo phủ đầy bướm vàng trên những triền cây bụi xanh tắp. Tôi đi lòng hớn hở và khoan khoái trong cái mát lạnh dần khi tới đỉnh đèo.
READMORE
 

XV2012-Day17 – Trở lại đêm Hội An


 Sáng nay đi dạo bộ xung quanh chỗ ở của Tns, để ăn sáng và uống cà phê. Cũng là để tôi biết thêm về nếp sống buổi sáng của thành phố này. Từ căn gác nhỏ yên bình, chúng tôi đi qua vài dãy phố tới một quán bún Huế. Cô chủ quán giọng đặc Huế và rất chu đáo tận tình. Hai đứa gọi hai bát bún giò heo. Nhìn miếng giò heo lớn mà tôi hơi hoảng, ăn thế này chắc no đến tối chứ không phải đến trưa. Phải ngày mai ngày mốt tôi mới đến Huế, vậy mà tôi đã được ăn món Huế sớm rồi, hôm qua là chè cung đình, hôm nay là bún giò heo. 
READMORE