Sớm nay trời trở lạnh
sau một đêm mưa. Thời tiết đổi đột ngột ngỡ ngàng. Đây có lẽ là cái rét cuối
mùa, để chuẩn bị bước qua mùa hè nhiều nắng. 8h30 RBB qua đón tôi đi chơi. Kế
hoạch sáng nay đã được lên rồi, nhưng trước hết là đi ăn sáng cái đã.
Bé dẫn tôi đi ăn Cháo
gạo Lức cá cơm kho mặn ngọt. Trời hơi lạnh, ngồi bên gánh cháo mé sông chen lẫn
vào hơi khói nghi ngút nóng hổi của nồi chào, bếp lò thì còn gì thú vị bằng.
Mùi cháo nóng bốc lên thơm phức và màu đỏ sậm quánh của mẹt cá cơm làm tôi nhỏ
nước miếng. Tôi vui mừng khi đón bát cháo nóng để sưởi đôi bàn tay. Màu đỏ sậm
tuyệt đẹp của cháo càng khiến tôi thêm
tò mò và hứng thú, muốn thử ngay lập tức. Cảm nhận ban đầu là vị ngọt thơm,
nhưng rất nhẹ, và có vị đậm đà. Có lẽ đó là do chất của gạo Lức chứ không phải
từ gia vị. Khi đã quen với vị cháo thì sẽ cảm thấy hơi lạt, thì đã có cá cơm
chiên mặn ngọt trộn vào, giống như một loại gia vị, tạo độ mặn ngọt cho bát
cháo. Cá cơm được chiên khéo hơi dai nhưng cắn vào vỡ ra từng miếng dế dàng, được
ướp mặn ngọt rồi chiên lên, hòa điệu cùng những miếng cháo như một tiết tấu nhạc
cổ điển nhẹ nhàng. Tôi ăn sạch sẽ không sót một chút nào, vì bát cháo quá ngon.
Một khởi đầu tuyệt vời cho một ngày cũng tuyệt vời không kém.
|
Đang chờ cháo |
|
Tươi không kìa.. |
|
Chu choa, ngon quá.. |
|
đứng trên đàn Nam Giao |
|
Bẻ bánh cho cá ăn.. |
Trên đường đi chùa Từ
Hiếu, chúng tôi qua Đàn Nam Giao. Đàn này trước để cầu mưa, nay để cầu nắng,
thường trước các dịp lễ hội hay festival người ta sẽ làm lễ ở đây trước, cầu
cho thời tiết thuận lợi trong những ngày diễn ra lễ hội. Mặc dù đàn Nam Giao có
vẻ không có gì đặc biệt, nhưng với tôi nó có những nét riêng thú vị. Cái này là
do cảm nhận của mỗi người. Có một chi tiết RBB chỉ cho tôi rất hay, đó là nếu đứng
ngay giữa đàn tạo tiếng động thì sẽ nghe dội lại từ các phía, nhưng đi xa dần
trung tâm thì sẽ mất dần và xuống dưới đàn thì không nghe thấy tiếng dội đó nữa.
Người ta giải thích là dưới đàn có viên đá gì đó tạo ra hiện tượng này. Xung
quanh đàn có cửa ra bốn phía, phần rộng lớn còn lại che phủ bởi thông. Một nơi
tuyệt vời.
Chúng tôi đến Chùa Từ
Hiếu. Đi dạo một vòng qua các lối ướt mưa từ hôm qua, và cho cá ăn. Cái giếng lớn
ở đây có những con cá rất bự, có màu đen, màu vàng, hình như là cá trê. Con to
nhất chắc phải to bằng bắp đùi, tôi đoán vậy vì tôi thấy con chưa phải to nhất
đã to bằng bắp chân rồi.
Tiếp đến là Lăng Tự Đức.
Tôi đi cho biết, không hứng thú lắm, quan trọng là được chụp ảnh để khoe( hi
hi), và đặc biệt nhất là được dạo cùng một cô gái Huế. Những điều RBB thuyết
minh về lăng, về những câu chuyện ở đây khiến tôi thích thú, và ngưỡng mộ cô
bé, không phải chỉ vì đã giúp tôi, mà bởi vì cô bé yêu mến cố đô Huế quê hương
với một sự nhiệt tình khôn tả, mà thậm chí, ít người Huế biết được. Không phải
ai cũng biết nhiều về nơi họ sống như thế, dù là Huế, Hà Nội, Sài Gòn, v.v…Một
bài học cho con người ngày nay đã quá vội vã cho những điều phù phiếm đời thường.
|
sao mồm méo thế kia? |
|
sông Hương ngay kìa |
|
con này ở lăng Tự Đức |
|
đồi vọng Cảnh, đẹp cảnh không? |
Đồi Vọng Cảnh là nơi ấn
tượng nhất cho buổi sáng ngày hôm nay. Mùa này không có hoa sim tím cả đồi, tôi
đành tự tưởng tượng. Ngồi trên đồi, phóng tầm mắt ra xa xa ngắm con sông Hương
thơ mộng, thỉnh thoảng còn nghe thấp thoáng tiếng Hò. Ở đây bình yên quá, phong
cảnh thì tuyệt diệu, có mây núi, nước non, tràn ngập màu xanh thẫm của những rặng
cây. Chúng tôi nói chuyện hồi lâu, về Huế, về cô gái Huế đang ngồi cạnh tôi, về
tôi. Tôi đã biết có những nơi tuyệt vời như thế, nơi tôi đang ngồi.
Buổi trưa chia tay
nhau, tôi về nhà Đaniel ăn cơm do Kh nấu. Không biết do trời lạnh mau đói, tôi
đi cả buổi sáng, hay do Kh nấu ngon mà tôi ăn liền 3 bát rưỡi. Và đánh một giấc
tới chiều, chuẩn bị đi chơi tiếp.
Chiều tôi và Bé đi ăn
ốc và chè bột Lọc bọc thịt quay. Chè bột lọc thịt quay thì chỉ có Huế mới có.
Chè rất ngon, gồm vài miếng bột lọc trong nước gừng lạnh. Xé lớp bột lọc mỏng
và dai bao phủ ngoài, vị mặn ngậy của thịt quay ùa ra, rồi dừng lại ở đấy, đợi
người nhâm nhi. Mỗi một viên bột lọc là một niềm hứng thú được mong chờ. Lần đầu
tiên tôi ăn món chè này, một món chè không thể quên.
|
Ốc cay |
|
Chè bột lọc bọc thịt quay |
|
trông không rõ lắm, nhưng ngon thì tuyệt vời. |
|
Lăng Tự Đức, chả biết cái bia này ghi gì toàn tiếng Tàu |
|
Trông cũng oai phong đấy nhỉ? |
|
Trông phởn không kìa, chè bột lọc đó.. |
Tối lượn qua tượng
đài Quang Trung sau khi nhóm sinh viên xong. Trời hơi lạnh, về khuya vắng vẻ,
quảng trường thì rộng rãi thi thoảng có vài người ngồi nói chuyện. Tượng vua
Quang Trung rất lớn và uy nghiêm, có ánh đèn hắt lên từ hai phía, trông rất
hoành tráng. Ngay phía sau tượng là núi Ngự BÌnh. Vậy là một ngày tươi vui với
nhiều chuyến đi chơi kết thúc, mỗi giây phút là một niềm vui, với những người bạn
thân thiện tuyệt vời.
Đêm lạnh, tôi ngủ
ngon lành. Mai tôi sẽ tiếp tục hành trình.
Bút danh : ThuanVu ~Một tâm hồn đang tiếp tục kiếm tìm
0 comments:
Post a Comment