Du xuân 2012 - Với Liberte' - Ngày 01 [ Mùng 3 Tết]


Xuân 2012 đã sang với bao rộn ràng. Và đây là Xuân đáng nhớ nhất cho tới lúc này, có lẽ vì nó đẹp và gần nhất mà mình còn nhớ được.
Xuân bắt đầu với cái ngỡ ngàng của sắc vàng Sài Gòn. Một màu vàng rộn ràng và tươi tắn choán ngợp lấy cuộc sống của chàng thanh niên 24 tràn đầy sức sống, là tôi. Vàng của nắng, ấm và tươi. Vàng của hoa cúc, hoa mai rạng ngời khắp phố. Hay gọi Sài Gòn là thành phố Vàng đi, cho nó ngộ...
Hoa vàng một đoạn sông Sài Gòn - khi đang đi trên đại lộ Đông Tây

Tết gì mà nắng, và nóng. Tết đầu tiên kỳ lạ như vậy đó. 24 năm trời sống trên đời chưa từng có cái Tết nào như thế, nên nó thật đặc biệt.

Đi tới đi lui nhà mấy người quen, chạy xe cũng cứ lòng vòng Sài Gòn - Long An rồi thì lòng vòng Sài Gòn. Và ý tưởng phượt xe máy du xuân lên Buôn Mê Thuột xuất hiện và nhanh chóng thành hiện thực, nghe đâu từ ngày mùng 1 Tết.

Vậy thì đi thôi.
Chuẩn bị có gì, mượn được cái ba lô của cô hàng xóm, giặt giũ vài bộ đồ tươm tất rồi lên đường.
Tối mùng 2 qua nhà Samuel ngủ. Sớm mùng 3 khởi hành, chậm so với dự kiến 1 tiếng( 6h30 thay vì 5h30). Không sao, ta tên là Phiêu Du mà.

Sài Gòn sương sớm tiễn chân ta chẳng bịn rịn chút nào. Kệ Sài Gòn, ta đi.
7h30 đã đang chạy tít mù trên đại lộ Bình Dương và nghỉ chân tại thị xã Thủ Dầu Một để ăn sáng: cơm gà kho xả.


Cơm canh no nê, lại xách xe mà đi thôi, đời thơi thới và nắng đã bắt đầu gắt rồi.
Đường xá chẳng có gì, cắm đầu cắm cổ mà rít ga trên đại lộ Bình Dương.
Rẽ tại Ngã tư Sở sao đi QL14 thì mới chợt để ý màu đất đã đổi từ lúc nào, đất xám và chuyển dần sang đỏ. Có vài đoạn đường chưa làm xong xóc bần bật khiến mình xót em Liberte' ( tên con Jupiter của mình) ghê gớm, dù gì thì cũng là lần đầu tiên em vào đời ( đi xa như vậy, còn không toàn đi đường đẹp không à). Đến Đồng Xoài thì chụp một cái để làm chứng ta đã đi qua đây. Khi ấy mặt vẫn còn trắng, chưa bị ăn nắng.


Qua địa phận Đắc Nông từ lúc nào, đất càng ngày càng đỏ. Thích thú làm sao khi đi qua vài đoạn đèo đầu tiên, trai mới lớn mới đi phượt mà, trách làm sao được. Và đoạn đường phía trước thì thật quá dài...

Đang đi thì thấy cái nhà to to, nhìn kỹ thì là nhà tưởng niệm anh Nơ Trang Long, hà hà, ở Sài Gòn có cái đường đặt tên như thế, giờ mới biết đó là anh hùng dân tộc. Lúc này đang ở thị trấn Kiến Đức.

Cũng đã trưa rồi, nắng cũng gắt mà sao chẳng thấy nóng gì. Cho nên cứ đi tiếp thôi, không biết rằng phía trước đang có bất ngờ chờ đón.
Vậy là đến Gia Nghĩa, thủ phủ của Đắc Nông, nghĩa là vẫn đi đúng đường, bình tĩnh soi lại Google Map. Đi tiếp thôi.
Người và xe vẫn thênh thang cưỡi trên những ngọn đồi đầy nắng và gió. Đi hoài mà chẳng thấy mệt chút nào, thỉnh thoảng còn thấy hơi lạnh khi những vạt mây bay qua, thời tiết thật lạ lùng.
Đang thong dong thì bất chợt khứu giác bị đánh thức bởi một mùi thơm rất lạ. Phải đến vài lần mùi thơm xuất hiện trở lại thì mình mới để ý những triền đồi có hoa trắng theo sau. Chợt liên tưởng, "Ah, đó là hoa cà phê". Nhớ rồi, có người bạn nói rằng mùa này là mùa hoa cà phê. Chính đó là bất ngờ, là món quà tuyệt vời, mà ta sung sướng vô cùng, gọi điện cho cô em gái bé bỏng chia sẻ luôn. Hừm, đúng là trai tân...
Càng đi càng khỏe, thời tiết này lạ làm sao. Và đôi lúc lại rùng mình vì hơi lạnh, đặc biệt khi đi trong rừng ( rừng cao su hay là rừng sắc gì đó, chả biết). Dừng lại nghỉ vài phút tranh thủ chụp ảnh cho em yêu.

Nơi dừng chân tiếp theo là thị trấn Đắc Mil. Ở đây có một cái hồ rộng thiệt rộng, thế là nghỉ chân một chút cho thảnh thơi. Tâm hồn đang phơi phới thì chợt thấy ngồi phía xa là một cô bé. Cũng tính nhờ bé đó chụp giùm cái hình nhưng lại thôi. Mà lạ một cái, nhìn cô bé đó có điều gì rất đặc biệt. Khuôn mặt xinh xắn và hiền hậu toát lên vẻ đẹp khó tả. Tự nhiên lòng chàng hiệp sĩ chinh chiến như lắng lại. Và chàng mơ mộng về một cuộc sống nơi núi rừng với một người vợ đẹp như tiên với một tâm hồn trong trẻo và thuần khiết, khiến rũ sạch những bụi bặm của nơi bon chen chiến trường. Và chàng lẽo đẽo cưỡi ngựa theo gót hồng xinh xắn của nàng đang tản bộ xuyên qua ngã tư. Muốn chạy lại và đề nghị cho đi nhờ, nhưng sao mà... Rồi chặc lưỡi vọt ga, sau khi ngoái lại vài lần trong tiếc nuối. Tự dối mình: "còn duyên thì gặp".

Sắp tới Buôn Ma Thuột rồi, lòng hồ hởi vì chặng đâu tiên thật suôn sẻ và hanh thông.
3h30 phút có mặt tại nhà chú thím và chào bà nội. Vậy là chặng này hết khoảng 9 tiếng rưỡi. Không tồi chút nào, nghỉ ngơi thôi.... ( còn tiếp)

Bút danh : ThuanVu ~Một tâm hồn đang tiếp tục kiếm tìm

Bài viết Du xuân 2012 - Với Liberte' - Ngày 01 [ Mùng 3 Tết] được đăng bởi ThuanVu vào lúc Wednesday, February 22, 2012. Đã có 0 bình luận cho bài viết Du xuân 2012 - Với Liberte' - Ngày 01 [ Mùng 3 Tết]
 

0 comments:

Post a Comment