Với cô em nhỏ

Hôm nay là một ngày mưa, mặc dù mưa nhẹ, nhưng cuối cùng cũng đã mưa rồi. Sài Gòn chuyển sang mùa mưa rồi, cũng là những thời khắc cuối cùng tôi tạm xa thành phố này. Tôi đã thấy nhớ, nhớ thật nhiều và đã da diết rồi. Tôi sẽ tạm xa thành phố này, sắp rồi, nhớ rồi,...

Chiều nay em gọi mời qua ăn, món do em tự nấu. Là thực hiện lời đề nghị của tôi bữa trước, nấu cho tôi ăn khi sắp xa. Tôi rất mừng, cảm giác như con trẻ. Mừng và vội, chẳng quản đường xa, tôi tới và lòng rộn ràng..

Món cháo nghêu...................

Chiều mưa nhẹ, lất phất bay, cùng em đi lên phố và ghé qua nơi người chị làm việc. Những cô bé ấy thật đáng yêu, ríu rít như trẻ thơ. Tôi lưu giữ hình ảnh ấy trong tim tôi, để nếu có một lúc nào nhớ về Sài Gòn trong những lúc nhớ, tôi có thể lục lại và thấy êm đềm. Hai chị em xinh xắn và đáng yêu, tuổi mặc dù cũng chẳng còn nhỏ nữa, nắm tay nhau tung tăng. Những bước nhảy lách cách tránh mưa, bàn tay nhỏ nhắn dang ra ôm lấy đầu để ngăn vài giọt nhẹ...

Chiều cùng em sao mà êm đềm, và em khiến Sài Gòn nhớ tôi cũng nhiều như tôi nhớ Sài Gòn. Tôi hồi hộp về những ngày gặp lại, miên man trong dòng suy tưởng. Có còn gặp lại không? Tôi đã từng yêu em nhiều như thế. Tôi sẽ rất nhớ em, cô em nhỏ giữa lòng Sài thành phồn hoa, liệu em sẽ còn nhớ tôi không. Tôi muốn lưu giữ tình cảm này, để làm ẩm ướt con tim mà tôi sợ sẽ chẳng mấy mà khô héo. 

Tôi sẽ trở lại chứ, và tới bên em nhưng tôi chẳng hứa gì vì tôi đâu có thể hứa. Đã có người sắp đặt cho cuộc đời tôi rồi.

Tôi yêu thành phố này, thành phố có cô em nhỏ của tôi...

Bút danh : ThuanVu ~Một tâm hồn đang tiếp tục kiếm tìm

Bài viết Với cô em nhỏ được đăng bởi ThuanVu vào lúc Saturday, February 18, 2012. Đã có 1comments: cho bài viết Với cô em nhỏ
 

1 comments:

  1. Một con người thật giàu cảm xúc Thuận ah!
    Đọc bài này tớ cũng muốn yêu một ai đó quá! hjhj

    ReplyDelete