Sài Gòn khuya - đêm Chủ Nhật

Đêm khuya rồi, sắp đến nửa đêm, là 12 giờ. Bụng hơi cồn cào vì đói, tối nay lại bỏ bữa, nhưng không phải vì nhớ cô em...

Anh nhớ cô em lúc khoảng 11h và gửi một tin nhắn qua YM. Không gửi tin nhắn điện thoại vì biết cái tin nhắn đó sẽ làm phiền em nhiều. Nhắn qua YM thôi, và nếu em có lờ đi thì điều đó cũng hiển nhiên như bao lần. Chỉ để anh thỏa mãn niềm nhớ nhung mà thôi, chẳng cần trả lời gì cả đâu, hỡi cô em nhỏ..


Vì bụng đói, lại lang thang đọc mấy món ăn trên mạng như thói quen, rồi chợt nhớ. Nhớ gì đâu, nhớ cách đây hai hôm ăn món bún mắm cùng em. Thì là nhớ món bún Mắm đó, tiện thể thì có nhớ em kèm trong đó. Vì đi ăn với em rất vui...Món bún mắm đó ngon lạ lùng, mặc dù nó chẳng thơm sực nức như lần đầu, nhưng nó đủ gợi nhớ...

Anh nhớ nụ cười của em, anh gìn giữ nó trong tim, nhưng cho một lúc nào đó thôi, đến một lúc nào đó thôi. Vì khi rời xa thành phố này mà không hẹn ngày trở lại, thì anh sẽ xóa nhòa dần hình ảnh của em. Vì đó là tâm chấp trước, khó bỏ làm sao, anh phải cố. Duyên phận đã an bài như vậy, là khảo nghiệm như vậy rồi..

Khó thật là khó, nan đề thật là nan đề, nan giải làm sao. Anh thật lòng nhớ nụ cười của em, và muốn thấy em cười mỗi ngày. Anh nhớ đôi mắt sâu có hồn và long lanh ấy, lấp lánh theo mỗi nụ cười. Sống mũi thẳng và nhỏ nhắn hài hòa trên khuôn mặt xinh xắn làm sao. Trên hai khóe miệng là vài "hạt gạo" duyên dáng lộ rõ khi em cười. Vậy thì bao lâu anh sẽ quên khuôn mặt và hình dáng ấy, anh muốn nó thật nhanh vì chẳng thể chịu thêm nỗi dày vò..

Hai năm nữa, theo kế hoạch sẽ kết thúc học phần của mỗi người. Có thể gặp lại em lúc đó chăng, sẽ thế nào nhỉ? Mà gặp lại, để làm gì cơ chứ? Thời gian sẽ tàn khốc và hai năm là quá dài. Nếu ôm ấp hai năm đó hình bóng một con người, thì thật đã bỏ phí thời gian tu luyện nhiều lắm rồi. Hai năm thôi, vận chuyển sao dời, đặc biệt trong thời khắc thiêng liêng này của thế giới. 

Chắc là từ biệt, từ đây thôi, v.v...

Em khác, anh khác, em chưa nhận ra con đường, như anh. Và sẽ là hâm, nếu chia sẻ với em điều anh biết. Và vờ như là anh không có, để có một tia hi vọng đi cùng nhau trong đời này. Hay là thử xem, chẳng biết nữa, không biết nữa, không nghĩ nữa...

Ngày mai là ngày đầu tuần và cả thế giới này sẽ lại xô bồ cái guồng của nó, người ta lại tiếp tục chơi vơi trong cõi mê, vậy thì em sẽ ở đâu, nơi đó hay nơi này,...

Thật bi quan làm sao, thân mình chưa chắc đã độ, nghĩ sao đến việc cứu ai được nữa, nghĩ chẳng hết, nghĩ cũng chẳng tới, ...

Bút danh : ThuanVu ~Một tâm hồn đang tiếp tục kiếm tìm

Bài viết Sài Gòn khuya - đêm Chủ Nhật được đăng bởi ThuanVu vào lúc Monday, February 20, 2012. Đã có 0 bình luận cho bài viết Sài Gòn khuya - đêm Chủ Nhật
 

0 comments:

Post a Comment