Sài Gòn mưa sớm - truy tìm cảm xúc

Đêm qua tận 1h30 mới ngủ, sáng 5h đã bị kéo dậy sớm bởi mấy nhóc ở cùng nhà rủ đi đá banh. Có hề gì, thanh niên mà, đi thôi.

Lấy xe ra thì trời đã chớp chớp rồi, có lẽ sắp mưa. Đến sân bóng thì gần 6h mà trời vẫn còn tối. Rồi mưa bắt đầu rơi. Núp mãi trong nhà chờ cũng nóng lòng, mất công đi chả lẽ không đá. Vậy là đội mưa đá bóng.

Đội mưa đá bóng thật là vui. Đã lâu lắm rồi cảm xúc mới trở lại, cảm xúc này rất tuyệt vời. Cái rét ùa về trên da thịt, không phải cái rét của gió mà còn là của nước. Chạy một hồi thì thấy hơi nóng trong người, nhưng cũng chẳng kịp nóng chút nào, vì trầm mình trong cái rét ướt át rồi. Mưa vẫn rơi như trút, tóc bết lại vì ướt, tay chân như căng và cùng thở hổn hển. Dần dần cũng chẳng còn thấy rét nhiều nữa, có lẽ đã quen...

Mưa tạo thành những vũng trên mặt sân cỏ nhân tạo. Những vũng đọng nước này lỗ chỗ khắp sân và có chỗ thì đọng rất nhiều nước, như một cái ao nhỏ. Vừa chạy vừa nghỉ, nằm oài ra. Cảm giác tuyệt vời là lúc này đây, tại sao không thử nằm dang hết chân tay và ngửa mặt hứng nước trời, xem cảm giác thế nào.

Khắp nơi là nước, bủa vây là nước. Chả còn quan trọng là đang đá banh hay làm gì, chỉ miên man cảm xúc. Đây là cơn mưa sớm, của ngày, và của mùa mưa Sài Gòn. Và mình đang đón nhận nó một cách thong dong và đặc biệt làm sao. Ôm trọn cơn mưa trong lòng và cũng trải lòng và trải cả cơ thể này trong mưa. Nằm oài trên mặt sân xâm xấp nước. Thảnh thơi làm sao...

Nếu đã từng đi thác rồi, thì đúng là cảm thấy như thác đang đổ nơi đây, khắp toàn thân này...

Rồi ngẫm nghĩ, nếu mà có cô bé đó ở đây cùng trải nghiệm cảm giác này, thì tuyệt làm sao. Đúng là cô bé đó, người mà mình muốn chia sẻ cảm xúc, chứ không phải là bất cứ một ai khác.
Cũng chợt nhớ lại nhiều cảm xúc đã qua, và lần nào cũng đều mãnh liệt như vậy. Có thể nào cuộc đời này là cuộc truy tìm những cảm xúc mới để ta thấy yêu đời và thêm động lực để sống, có phải vậy không?

Nhớ những cảm xúc đã qua, giờ thuộc về kỉ niệm: đứng giữa biển sớm Vũng Tàu và hét toáng lên, đón hoa cà phê đầu mùa trong hành trình độc hành Tây Nguyên, đứng trên bong con tàu vài nghìn tấn và nhìn mãi mê những con sóng vô tận, còn nhiều nhiều thật nhiều....Tất cả đều sẽ cho vào bộ sưu tập CẢM XÚC của tôi.

Hay là quyết định dành cuộc đời này ..cho cảm xúc....
 ....
....
....
....
....
Vậy, Sài Gòn đã bắt đầu mưa....

Bút danh : ThuanVu ~Một tâm hồn đang tiếp tục kiếm tìm

Bài viết Sài Gòn mưa sớm - truy tìm cảm xúc được đăng bởi ThuanVu vào lúc Wednesday, February 22, 2012. Đã có 0 bình luận cho bài viết Sài Gòn mưa sớm - truy tìm cảm xúc
 

0 comments:

Post a Comment