Sáng nay lười tôi
không ra biển đón bình minh. 8h tôi dậy đi dạo phố. Khu này gần đại học Nha
Trang, đông sinh viên và ngay bên kia qua đường 2/4 là nhà thờ Tin Lành. Tôi
ghé lại nhà sách Vĩnh Phước và mải miết trong đó. Tôi có thú vui ghé nhà sách..
và không mua gì cả. Tôi thường ghé qua gian nữ công gia chánh trước rồi gian
hàng sách về tôn giáo, và gian về Mỹ Thuật.
Tôi đi ngang qua kệ bày truyện của
Nguyễn Nhật Ánh, lòng tôi bồi hồi. Tôi thích xem các sách về món ăn và tôi muốn
làm được các món ăn trong đó cho người tôi thương, cho gia đình tôi. Quẩy bày
sách Mỹ Thuật làm tôi nhớ tới họa sĩ Thảo ở Đà lạt, nơi tôi vừa rời đi. Kế ngay
bên là những cuốn sách về du lịch, có một cuốn: chợ ở Việt Nam, đúng là tôi
cũng thích đi chợ ở nhiều nơi, nhưng là xem đồ ăn nhiều hơn là các thứ khác, mặc
dù tôi không ham ăn, tôi ham nấu hơn. Về sách tôn giáo, có nhiều quyển hay, có
nhiều quyển thường, nhưng tóm lại tôi sẽ chỉ đọc để giải trí hoặc nghiệm lại,
vì những điều tôi biết đã khiến tôi khá thỏa lòng rồi.
Rời nhà sách tôi vào
đại học Nha Trang đi dạo. Đại học Nha Trang, trước là đại học Thủy Sản Nha
Trang, đổi tên cách đây 5 năm, tọa lạc trên một ngọn đồi nhìn ra biển. Khuôn
viên trường hiện đang có một vài hạng mục xây dựng nên khá bụi bặm. Nơi đây
cũng nhiều nắng, cây cối cũng không có nhiều cây to. Tôi thích trường Bách Khoa
Hà Nội của tôi hơn, còn Đại học Đà Lạt thì quá tuyệt vời rồi.
|
Ký túc xá nhìn ra biển |
|
Nhìn ra hòn Đỏ |
|
Triền đồi nhìn ra biển, sau ký túc xá |
|
Tự sướng, trong tay là món quà quý giá, tôi mang từ Sài Gòn |
|
Ô lan can KTX, nhìn ra tự do |
Ở đây có những khu ký
túc xá nhìn ngay ra biển, điều đó thật tuyệt vời. Như vậy là sinh viên ở đây
thì thích quá, có thể ngắm biển mỗi ngày. Nếu cuộc đời sinh viên được kéo dài
mãi thì học mỗi nơi một vài năm, hoặc chỉ cần một vài tháng thôi, rồi luân
phiên nhau, thì hay quá, hết Đà Lạt, Nha Trang, rồi về Hà Nội, Huế và Đà Nẵng
thì tôi chưa tới, nhưng sẽ tới, và chắc cũng đẹp tuyệt vời. Từ đây có thể nhìn
ra khu khách sạn bên Vịnh bên kia, qua cầu Trần Phú, khung cảnh thoáng đạt và rộng
rãi. Có nhiều ghe, thuyền và cano chạy loạn xạ, đậu tứ tung dưới đó. Nói chung
lần này tôi chỉ đi du lịch bình dân, để trải nghiệm một góc cạnh rất sinh viên ở
Nha Trang.
|
Nhìn vào thành phố, cầu Trần Phú kia kìa |
|
Chụp ảnh với hai món quà hộ thân |
Chiều tôi
cùng Khiêm ra biển tắm. Biển hôm nay không có nắng, xuống nước hơi lạnh chút
xíu. Tôi không biết bơi nên rất ngại tắm biển nhưng hôm nay tôi đặc cách cho
mình được tắm. Ngâm mình trong làn nước mát lạnh và cảm nhận bầu trời trong
xanh thật thú vị. Bãi biển giờ này chưa thật đông người nhưng chỉ chút xíu nữa
thôi sẽ rất đông và có cả đá bóng trên bãi biển. Vừa tắm biển vừa trò chuyện với
một chú Việt Kiều ở Canada học Sức bền vật liệu ở Mỹ, cứ ba tháng lại về VIệt
Nam nghỉ ngơi cùng vợ. Khiêm bảo đồ đẹp mà để lại trên bờ là rất dễ bị trộm, thế
là nó vùi đôi dép tôi xuống cát, mặc dù đôi dép tôi mua chỉ có 30 nghìn tại Sài
Gòn. Khi chúng tôi về nhà thì lất phất mưa.
|
Gỏi bò khô với nộm đu đủ |
|
Tàu hủ đá |
Rồi cùng với
một đôi nữa, hai anh em ra Hàn Thuyên ăn gỏi bò khô. Mặc dù rất ngon nhưng tôi
chế hơi nhiều ớt nên cay xè, thấy bàn bên có dùng món gì có đá lạnh, chúng tôi
gọi y như vậy. Đó là tàu hũ đã, ăn cũng khá ngon. Bạn tôi bảo tàu hũ khác và đậu
hũ khác, tôi chẳng biết nữa, chỉ biết ăn cả hai đều ngon. Với lại người ta cho
thêm nước cốt dừa vào nên tàu hũ này ăn như ăn chè vậy. Ăn chút xíu mà đã lưng
lửng bụng rồi. Cũng là lúc trời đổ mưa. Cũng là một điều tuyệt vời vì được ẩm
người cơn mưa biển. Mưa không to nhưng gió mạnh cũng đủ rát và lạnh. Chỉ muốn về
nhà cho thật nhanh.
Tối sau khi
đi qua nhóm Thanh niên bên nhà thờ nghe tập hát bài “Thống Khổ Tâm”, tôi và đứa
em ( đứa khác) đi xe máy dọc Vịnh đến tuốt tận Viện Hải Dương học. Có lẽ chiều
mai sẽ ghé lại đây vì nghe kể có nhiều tiêu bản, động vật phong phú và đẹp, mà
vé vào cổng rất hạt dẻ, phù hợp với túi tiền của tôi. Đi qua khu phố Tây, đường
Biệt Thư, cơ man là Tây. Có mấy người có vẻ sống ở Nha Trang đã rất lâu rồi.
Tóm lại là so với khu phố Tây ở Sài Gòn chả kém là mấy.
Về nhà rồi ngủ sớm một chút, vì tôi
muốn ngày mai đi đón bình minh trên biển Khánh Hòa, tỉnh đầu tiên đón Bình Minh
ở Việt Nam.
Bút danh : ThuanVu ~Một tâm hồn đang tiếp tục kiếm tìm
0 comments:
Post a Comment