Sớm nay đã có người
nhắc, hoa sưa đã sắp hết rồi, về HN nhanh nhanh.
Ừ đúng, hoa rụng đầy
đường rồi, facebook thằng Ngh có ảnh rồi. Hoa sưa, tôi chỉ nhớ một lần là nó đẹp,
vì khi đó còn có người ngồi sau nhắc tôi: anh ơi, hoa sưa đẹp quá. Tôi bảo: giờ
em với hoa sưa là một rồi, ngắm hoa sưa anh sẽ nhớ tới em. Giờ thì hoa sưa
không đẹp nữa, vì người đó không còn ở bên tôi. Có chăng là đẹp buồn, buồn
trong thầm lặng. Sẽ có người xóa nỗi buồn đó của tôi, đem vui trở lại. Tôi sẽ
tìm ra cô ấy nhanh thôi.
Tôi dùng cả sáng và nửa
buổi chiều, up nhật ký hành trình, công việc của bao ngày không làm, mặc dù tôi
vẫn viết và chụp đủ. Tôi làm xong kịp giờ đưa anh Ph ra bến xe, đi Sài Gòn. Yêu
mến vô cùng người anh trai nhí nhảnh và vô tư ấy, mà sao có nhiều lúc tôi thấy
anh ấy giống như một đứa trẻ, một đứa trẻ thực sự được Chúa xức dầu và ban phước.
Cầu nguyện Chúa nắm tay và làm trọn cho tình yêu của anh , với người yêu đang ở
Sài Gòn, mà anh sắp được gặp lại.
|
Leo trèo như trẻ con |
|
Mỳ Quảng buổi sáng |
|
Anh trai tôi ơi.. |
Sáng Mì Quảng, trưa
cũng Mì Quảng, mà tôi chẳng thấy ngán chút nào. Ăn miết cũng không chán. Và như
thường lệ, mặc dù nước mì không nóng sốt mà hơi nguội, tôi vẫn quất hết một đĩa
đầy rau sống, và thường thì khi ăn xong thì hết sạch sành sanh, cả cái lẫn nước,
và đìa rau, chẳng còn gì, đó là thói quen ăn uống của tôi.
|
Mỳ Quảng buổi trưa |
Chia tay anh trai P tại
bến xe, tôi lang thang vào thành phố, tính sẽ ngủ nhà T tối nay, anh em tâm sự
cho thỏa lòng. Gọi nó mãi không được. Tôi qua big C mua một cái bánh mì dài, vừa
gặm vừa lê la khắp phố. Tôi ghé lại quán chè cung đình Huế và gọi một ly chè Đậu
Ngự. Đậu Ngự thì hạt to, ăn bùi nên tôi thích. Tôi hài lòng với lựa chọn của
mình. Ăn xong thì tôi cũng hơi lửng dạ. Tự do đích thực thật dễ kiếm chứ chẳng
quá nhọc nhằn gì.
Tôi đến bờ sông Hàn,
dựng xe trên mé đường, ra ngồi ghế đá ngắm dòng sông Hàn sạch sẽ yên bình. Một
cô gái đang mải nhắn tin cho người yêu có may mắn được chụp cho tôi vài bức ảnh.
Có một bác trung niên chạy bộ qua ngồi xuống gần tôi và trò chuyện một lúc lâu.
|
Chè Đậu Ngự. Tự do thật giản đơn với bánh mỳ và ly chè Huế |
|
Bên sông Hàn.. |
|
..Có chàng trai trẻ.. |
Ngắm một hồi lâu, gọi
Tns không được, tôi tính quay về nhà SV. Đang đi trên bờ biền hướng hoàng hôn
chạy về, đang có chút lất phất mưa, thì Tns gọi điện lại, bảo là nó mắc họp nên
tắt chuông. Tôi quay xe lại về nhà nó để đồ, tắm rửa rồi tối hai đứa đi ăn.
Tối nay nó có một lớp
clb tiếng Anh. Thế là tôi tham gia cùng. Buổi tối học rất vui và sôi nổi, nhiều
người trẻ. Hôm nay mỗi người sẽ hát một bài hát tiếng Anh, chuẩn bị từ tuần trước.
Tôi chưa có chuẩn bị, nhưng vốn yêu ca hát lại thừa nhiệt tình, tôi xung phong
hát đầu tiên, để có quyền chỉ định. Tôi chọn bài “nothing gonna change my heart
for you”. Tôi nhớ đến một người, hát với cả niềm say mê từ bao giờ. Giọng hát của
tôi đã trở lại, từ khi còn bị ho và khàn giọng ở Sài Gòn. Có lẽ điều này làm
vui lòng Supin vì có lẽ cô bé thích giọng hát của tôi. Cả lớp ai hát cũng hay,
Tns hát cũng hay, mà hình như lần đầu tiên tôi nghe thằng bạn học chung năm năm
đại học hát. Mấy ngày gặp nó mà thân với nó còn hơn cả quãng năm năm đại học.
Trong duyên, đúng là lại còn có duyên.
|
Nó hát kìa, mau bịt tai lại... |
|
trông vênh váo thấy ghét... |
|
bạn ở clb, đang hát say mê.. |
Tối gửi xe rồi đi dạo
sông Hàn một chút, lưu giữ vài hình ảnh đêm của Đà Thành. Cám ơn Tns đã chụp ảnh
cho tao, để tao có tư liệu viết bài.
|
kia là sông Hàn, đèn led đang chạy dữ dội, he he |
|
ánh sáng của tòa nhà làm tôi bị lu mờ ( he he) |
Đêm nay ngủ yên hơn,
nằm chiếu trải trên đất còn thích hơn là nằm đệm trải chiếu tre ghập ghềnh. Tôi
không còn bị nhức đầu như mấy hôm trước, vậy là yên tâm sức khỏe vẫn rất tốt.
Ba mẹ gọi điện bảo gửi xe rồi đi tàu về, tôi không thích như vậy. Tôi sẽ tiếp tục
hành trình cho trọn vẹn. ĐÃ LÀM THÌ HÃY LÀM CHO TRọN.
Bút danh : ThuanVu ~Một tâm hồn đang tiếp tục kiếm tìm
0 comments:
Post a Comment