Sớm đi lễ nhà thờ
xong, tôi gói ghém đồ đạc và lên đường, với sự lưu luyến bâng khuâng cùng các
anh em. 11h tôi khởi hành, đích đến là Vinh.
Trời lạnh và âm u
không sắc nắng, suốt cho đến khi về Vinh. May hôm qua mua đôi găng tay len
không thì còn lạnh nữa. Trời đã lạnh, đi đường còn bị gió quất. Tôi phải thờ
phì phò cho ấm một chút, hai bàn tay rất nhanh bị tê và cóng.
Cũng may không có
mưa, chứ nếu có mưa thì hai ngày về HN của tôi sẽ là bốn đến năm ngày chả chơi.
Tôi chạy một mạch về Vinh. Nhiều khi mệt, và buồn ngủ, có một lúc suýt tông vào
cột mốc bên đường. Rút kinh nghiệm là khi buồn ngủ phải dừng lại cho tỉnh, kẻo
tê cảm giác vì tốc độ. Qua địa phận Quảng Bình tôi có dừng ở một chỗ, cứ ngồi
trên xe mà gục khoảng 15, 20’ rồi mới đi tiếp. Một chặng đường dài và mệt mỏi.
Tôi dừng vài chỗ chụp
ảnh, ở Cầu Hiền Lương, hầm đèo Ngang, và canh me cột mốc đẹp về Hà Nội, còn 333
km, khi đến gần Vinh.
Hầm đèo Ngang |
Canh me số đẹp, 333km về Hà Nội |
Tại Quảng Bình, nghỉ để đi .. tè xuống ruộng |
cầu Hiền Lương |
Địa phận Quảng Trị |
Vừa gọi cho Ms N được
em gái Y ở Huế giới thiệu hôm qua thì điện thoại hết tiền, phải loay hoay chạy
lòng vòng chợ Vinh tìm mua. Tôi mua một ổ bánh mỳ dài 5k ăn ngon lành. Mà sao
cái bánh mỳ này nó giòn và thơm thế.
Ms tiếp đón tôi nồng
nhiệt, vẫn y như từ những nơi tôi qua, một sự ấm áp của gia đình. Ms bố trí cho
ở hội Thánh, cho tôi ăn cơm và chỉ bảo tận tình từng chút một. Tắm nước nóng
xong thật sảng khoái, đầu tôi không còn nhức như khi đi đường, tôi đã sợ mình bị
trúng gió.
Chăn hôm nay quả thật
rất là ấm, và tôi cũng mệt nên nhanh chóng chím vào giấc ngủ.
0 comments:
Post a Comment